Đi là để đi

Trước mắt tôi là một cánh đồng rộng bao la, xanh rì. Nhìn xa xa là những hàng cây nối cánh đồng với chân trời bằng một đường mây hồng hồng rồi đến trời xanh. Vào đầu xuân tháng tư, khi đi dạo nơi đây tôi nghĩ đây là một cánh đồng cỏ xanh người ta trồng cho ngựa ăn.

 

Dọc theo con đường sát bên cánh đồng là con đường mòn, hai bên là các hàng cây có cái tên Việt Nam rất đẹp là cây bạch dương. Các thân cây màu trắng, đứng thẳng song song nhau tạo thành một bức tranh thanh tịnh, nhất là vì cây không có lá nên hình ảnh này cho ta một cảm giác rất nhẹ nhàng, êm ái của các thân cây vượt lên cao, thanh thản đứng giữa trời.

 

Đi ngang qua cánh đồng cỏ dại vắng lặng, nhấp nhô những gò đất, không có cây cao, đây và đó một vài cây cao khỏang một đến hai mét với các cành khô, không có lá. Tôi yên lặng đi giữa cánh đồng hoang, nghĩ rằng đây là nơi ít được chăm sóc tới nên cây cỏ khô cằn, uốn éo theo làn gió xuân tha hồ bay lượn trên cánh đồng vắng, thấp , tạo nên một cảm giác yên bình cho buổi chiều tà.

 

Ngày tháng trôi qua, cánh đồng cỏ của tôi cỏ ngày càng cao, xanh mướt, trên các cành cây khô xuất hiện những chiếc lá nhỏ xíu, màu xanh non. Các nụ hoa trắng, hồng điểm tô cho các cây đào nét đẹp đơn sơ duyên dáng. Các con bướm trắng, vàng bay lượn trên các cụm hoa tím bỗng nhiên xuất hiện trên các con đường mòn dẫn lối tôi đi. Tôi ngây ngất bảo với lòng, mùa xuân đã đến, cây cỏ chim chóc bắt đầu tỉnh dậy sau mấy tháng trời chìm trong giấc ngủ vùi giữa mùa gió, tuyết lạnh căm, thiếu ánh mặt trời. Giờ đây, bầu trời hôm nay xanh biếc, mặt trời tỏa chiếu hào quang đến khắp mọi nơi, ấm áp, màu nhiệm.

 

Cánh đồng cỏ của tôi mọc ngày càng cao, sức sống tràn đầy. Trên các ngọn đồi thâm thấp xuất hiện hàng loạt các cánh hoa vàng, hoa tím, hoa đồng cỏ nội. Bỗng nhiên tôi nhìn thấy trước mặt một cánh đồng với hàng loạt cây hoa vàng rực rỡ. Ôi các cành cây xanh tưởng chừng như chỉ có hoa vàng nở đầy cành, không thấy lá, chỉ có hoa, hoa. Ánh nắng càng tô đậm nét nhiệm màu của cánh đồng vàng lộng lẫy khoe sắc cùng nắng xuân.

 

Ô kìa các cành cây cách đây mấy ngày còn khô cằn nay bỗng xanh rì vì ngàn vạn chiếc lá non, lấp lánh, lung linh trong gió và nắng như những lát kim cương chói lòa. 

 

Rồi một hôm tôi bỗng nhận ra những hạt lúa mì xuất hiện trên các cành lúa mà trước đây tôi ngỡ là cỏ. Cánh đồng lúa ngẩng mặt nhìn trời trong ánh nắng chói chang, một sức sống lạ thường!

 

Hôm nay trời có nhiều mây và gió, mặt trời thỉnh thoảng ngẩng mặt nhìn tôi cười chào tươi rói, thỉnh thoảng núp sau các cụm mây. Những hôm trước tiếng gió nhẹ rì rào, thủ thỉ bên tai nhưng hôm nay gió mạnh hơn, uốn cong cành lá lao xao, tiếng lá hòa vào tiếng gió thành một âm điệu hùng mạnh bên tai, trên cánh đồng xanh, vàng, trắng, tím…Tiếng chim hót ríu rít nhiều giai điệu khác nhau, nhí nhảnh, liến thoắng, đôi khi lại có tiếng chim cúc cu hòa vào làm ấm lòng người nghe trong điệu nhạc mừng xuân. Các nụ hoa mà mấy ngày trước là các điểm trăng trắng, nay đã bắt đầu nở hoa cánh trắng, nụ hồng hồng bé xinh.

 

Đi dưới các rừng cây tôi phát hiện dưới chân mình vô số lá khô, những chiếc lá mà trong mùa xuân năm trước đã tô điểm màu xanh cho các cành cây, bây giờ đã rụng xuống, không phải để mất đi mà để mang nhiệm vụ vô cùng đẹp là làm nguồn nuôi dưỡng cây để cây đơm bông kết trái.

 

Cánh đồng lúa mì mà mấy ngày trước tôi ngỡ là cánh đồng cỏ xanh, nay đã cao đến nữa người tôi với các cành nặng trĩu những hạt lúa mì và các cọng râu lúa dài, vươn cao, tạo một tấm thảm màu xanh mạ vàng nhảy múa uốn lượn theo làn gió cuốn trong ánh nắng ấm.

 

Đối diện với cánh đồng lúa mì là một không gian màu tim tím của các cây lúa mạch cũng đang điểm tô cho không gian huyền diệu bằng nét đẹp nhiệm màu của các cành lúa đầy hạt.

 

Tôi liên tưởng đến lời Phật dạy. Những hạt lúa này nuôi dưỡng tôi, nuôi dưỡng con người, nhờ vào ánh nắng của mặt trời, các giọt nước của mưa, các dưỡng khí của không gian, các dưỡng chất của đất. Mọi hiện vật tựa vào nhau mà sống, để sống.

 

Nhìn cảnh vật thiên nhiên tôi thầm biết ơn cây cỏ hoa lá trời mây non nước cho tôi cuộc sống, cho tôi hưởng cảnh đẹp nhiệm mầu.                                  


pham ngọc thúy