Một chuyến đi

Mỗi buổi sáng sớm tôi thường chạy xe đạp đến vườn Tao Đàn tập thể dục. Không khí sinh hoạt thể thao buổi sáng thật nhộn nhịp, linh động. Điệu nhạc aerobic nhip nhàng, vui nhộn khiến tôi thích thú tập luyện các điệu nhảy múa cùng mọi người mà không thấy mệt hoặc chán. Điều thú vị nhất là sau buổi tập đến chổ gửi xe lấy xe đạp rồi ghé xạp báo mua tờ Tuổi Trẻ, mua hoài khiến cô bán báo biết mặt, thấy tôi đến là chạy ra gập tờ báo mới vào yên xe cho tôi. Rồi tôi chạy xe vế nhà, dọc đường ghé mua bánh mì tươi, hoặc mua cam, bánh cuốn, cơm tấm bì, bánh ướt, chè, bánh bao…Các sinh hoạt này tuy rất đơn giản nhưng đối với tôi, nó có những gì thân mật, gần gũi. Như con đường Võ văn Tần buổi sáng êm vắng, các phố phường vừa tỉnh giấc, các hàng quán vừa mở cửa chào khách, anh bán cam ở chợ Vườn Chuối với nhưng cần xé đầy ắp trái cây tươi mới vừa mang lên từ miền Tây. Tất cả tất cả rất gần gũi, thân thiện. Những con đường chung quanh trường Bàn Cờ, các ngõ hẻm dẫn ra chợ Vườn Chuối, các gian hàng bán xoài, mận, vú sữa, đu đủ…, tất cả đã thành người bạn thân thiện của tôi ở thành phố Sài Gòn.  

 

Những giọt nắng lung linh buổi sớm mai, những ngọn gió thổi mát, trêu ghẹo các cành hoa trên sân thượng nhà ai, các tia
nắng vàng của trời chiều, đổ dài lên mái nhà, vách tường, khu phố cho tôi một cảm giác thật êm đềm, nhớ và sống lại thưở xa xưa còn bé, cũng những tia nắng vàng, cũng trời chiều bâng khuâng, quây quần bên người thân, bên Mẹ…

 

… Bên cạnh tấm chân tình yêu thương đầm ấm ấy, là hình ảnh êm đềm của quê hương xanh ngát ngàn xa, là niềm hạnh phúc vô bờ được đi giữa lòng đất mẹ, bên cạnh bè bạn cùng chia sẻ niềm vui đồng hành.

 

 

Nắng lung linh hôn nhẹ làn hoa kiểng,
nhớ Sài Gòn sao màu nắng lung linh!

 

 

 

 

                                                             

 

Hinweis: Bitte die mit * gekennzeichneten Felder ausfüllen.