Chung và riêng

 

Sống giữa đất trời bao la, giữa thiên nhiên muôn sắc, muôn màu, con người tận hưởng những cống hiến của vũ trụ, của thiên nhiên và xem như đó là một việc hiễn nhiên, không cần để tâm đến. Tôi tự hỏi con người cống hiến phần nào cho thiên nhiên trong đời sống chung này? 

 

Con người trồng cây, trồng lúa, nuôi súc vật, trồng hoa để làm gì? Nghĩ cho cùng, cũng chỉ để cung cấp cho mình sự sống, sự ấm no và cảm xúc đẹp khi ngắm cảnh thiên nhiên. Có điều gì mà con người làm mà không vì mình không? Có điều gì mà con người làm chỉ vì thiên nhiên với mục đích hổ trợ cho các thành viên khác trong cuộc sống để tất cả cùng tồn tại và cùng hưởng an lạc của một vũ trụ bình yên? Càng tìm câu trả lời tôi càng bất nhẫn khi nhận ra rằng phần lớn các việc làm của con người là để thỏa mãn nhu cầu RIÊNG của con người chứ không làm gì có ích cho cộng đồng CHUNG của vũ trụ mà không ích kỷ nghĩ đến quyền lợi chính mình.

 

Con người đốn rừng để bán kiếm lợi cho mình, xã khí độc vào không khí, thảy chất độc vào nước để sản xuất những sản phẩm phục vụ nhu cầu con người, mà theo tôi, phần lớn là những nhu cầu xa xỉ. Con người ngày càng điên cuồng tìm cách làm ra tiền bằng mọi cách, không từ bỏ những cách phá hoại thiên nhiên. Bao nhiêu rác rưới xuất hiện vì sự điên cuồng của con người: Rác nhựa, nguyên tử, tàn tích của computer, điện thoại di động v.v.., tất cả đổ vào thiên nhiên hoặc đốt đi rồi lại thảy chất độc vào không khí. 

 

Bây giờ chợt nhận ra rằng mình đã tàn phá thiên nhiên quá đáng, con người bỗng lo sợ cho tương lai của RIÊNG mình. Những cuộc biểu tình bảo vệ môi trường chủ yếu để bảo vệ tương lai giới trẻ, đòi hỏi bớt đi xe hơi, máy bay, làm sao nhiệt độ đỡ tăng để tránh lũ lụt, nước biển dâng lên hại mùa màng. Những hoạt động này dù nêu lên mục đích là bảo vệ môi trường, nhưng xét cho cùng, phải chăng để bảo vệ con người?

 

Con người chỉ là một thành phần trong biết bao thành phần khác trong vũ trụ và rất cần sự hỗ trợ của những thành phần ấy, cần bớt nghĩ đến mình, không chỉ nhận mà không cho đi chút gì và trân trọng nhiều hơn môi trường chung quanh mình để thế giới này có thể thực sự đi đến bình an dài lâu cho tất cả muôn loài.

 

 

Chúng ta chỉ là thành viên của vô số các thành viên khác trên quả đất này. Có thể chăng, khi chúng ta cùng nhau bình tâm nghĩ lại, có phải đã đến lúc chúng ta nhận lãnh trách nhiệm của mình, hàn gắn lại những đổ vỡ mình đã gây ra, cùng nhau góp sức chung vai xây dựng cái CHUNG, gầy dựng lại thanh bình, an vui cho nhau, cho nhân loại, muôn loài. Thay vì phải kiếm ra tiền càng nhiều càng tốt, các nhà kinh doanh, sản xuất có thể chia sẽ tình thương cho nhân loại, cho môi trường, cho thiên nhiên bằng cách trả lương công nhân xứng đáng hơn, bảo vệ sức khỏe cho công nhân, tạo không gian làm việc an toàn, sản xuất hàng hóa sao cho càng ít bao bì càng tốt, các thực phẩm, đồ dùng càng ít chất độc càng tốt, tránh ô nhiễm môi trường, giữ thăng bằng trong thiên nhiên khi dùng năng lượng, đốn rừng, xây đập v.v...

 

Ở nhiều nơi trên thế giới, nhất là ở những nước kỹ nghệ tân tiến, những người tiêu thụ đã từ lâu, quen sống một cuộc đời đầy đủ, phóng khoáng, tiện nghi, bỗng nhiên trong phút chốc phải sống thiếu thốn, không quen sống thắt lưng buột bụng, không quen tự lo cho mình, đòi hỏi nhà nước phải lo cho mình. Chúng ta phải đổi cell phone hàng năm, phải mua nhiều trang phục mới theo mùa hàng năm không? Chúng ta có thể giảm đi lượng thức ăn, đồ uống, bớt đi lượng dư thừa? Chúng ta có thể nghĩ lại thói quen đi lại trong và ngoài nước để bầu không khí chúng ta hít vào trong sạch hơn không, bớt đi tiếng ồn ào vì quá nhiều động cơ, xe cộ không? Chúng ta không dùng quá nhiều bao bì và vứt rác bừa bãi, chọn mua các sản phẩm càng ít bao bì càng tốt v.v... được không?

 

Thay vì nghĩ và hành động RIÊNG cho mình, chúng ta CHIA SẺ TÌNH THƯƠNG, có tinh thần trách nhiệm cho nhau, cho thiên nhiên, cho môi trường, những tài sản CHUNG của muôn loài. Nhìn lại tranh chấp giữa người và người trên thế giới, vì quyền lợi, vì ích kỹ, vì màu da, vì thành kiến v.v... chúng ta giết hại lẫn nhau, tàn phá môi trường.

 

Giữ được cân bằng giữa CHUNG và RIÊNG, thế giới này sẽ vui sống trong  thanh bình dài lâu.

 

"Chúng ta đừng đòi hỏi nhiều hơn ở Trái Đất.

Chúng ta hãy làm nhiều hơn với những gì Trái Đất tặng cho ta."  (Gunter Pauli)

 

 

 

 

 

Hinweis: Bitte die mit * gekennzeichneten Felder ausfüllen.