Tài sản tinh thần nào là của ta?

Chúng ta xuất hiện trên cõi đời, được hình thành từ trong bụng mẹ, được sinh ra, lớn lên, già đi rồi từ trần. Một quá trình của một đời người, gồm thân và tâm. 
Nhìn về thân thì cơ thể mình được cấu tạo từ cha và mẹ, được mẹ nuôi từ trong bụng mẹ, được mẹ sinh ra và được nuôi dưỡng. Chúng ta hay nghĩ rằng mình được cha mẹ sinh ra và nuôi dưỡng đến khi lớn khôn. Điều này đúng nhưng không đủ. Mẹ nuôi ta trong bụng, tiếp quản cho ta chất định dưỡng từ cơ thể mẹ, được nuôi dưỡng bằng thực phẩm và dưỡng khí. Được sinh ra chúng ta được tiếp tục nuôi dưỡng bằng thức ăn, nước uống và dưỡng khí. Tất cả đều từ bên ngoài, từ thiên nhiên, sinh vật, trong đó có con thú và con người. Thân nhìn chung là tổng thể phần vật chất của con người và được đời nuôi dưỡng, không có gì của ta.
Nhìn về tâm thì chúng ta biết rằng não bộ là nơi tạo ra tư tưởng, suy nghỉ, cảm xúc, tình cảm, những thành phần chúng ta không thấy được, chỉ cảm nhận, gọi chung là tinh thần, là tâm. Nhìn về mặt khoa học thì không có não bộ thì không có tinh thần, không có tâm. Quan sát bằng lãnh vực khoa học thì tâm được nuôi dưỡng qua não bộ và não bộ cũng cần có thức ăn, đồ uống, dưỡng khí như tất cả những thành phần khác của cơ thể, với những dây thần kinh liên kết với nhau thành mạng lưới tinh vi, vận chuyển chất dinh dưỡng nuôi não bộ. Những gì tạo nên trí thông minh, sáng kiến? Khoa học phân tích hai phần phải trái của não bộ tác động hỗ tương. Những dòng tư tưởng, cảm nhận như vậy cũng có được là nhờ não bộ. Bên cạnh chất dinh dưỡng về vật chất chúng ta biết vui, buồn, thương, ghét, độc ác,lo sợ, mừng rỡ, tò mò, ham muốn, chân thành, dối trá, phân biệt đúng, sai, khôn ngoan, dại khờ, hài lòng, thất vọng, siêng năng, lười biếng, mơ ước, mê sai, ngu muội, siêng năng, lười biếng, ý chí, yếu đuối, can đảm, hèn hạ, nhút nhát, etc. Những điểm này từ đâu có? Điều dễ hiểu nhất là do bản tính và nhu cầu sinh tồn. Chúng ta muốn sống. Khi nhu cầu này được toại nguyện thì chúng ta tiếp tục phát triển, có thể tích cực, có thể tiêu cực, từ vật chất lẫn tinh thần. Thế thì cái gì là của ta, cái gì là của đời đã tạo ra những cá tính đó? Có  thể nghĩ rằng những giá trị, tài sản tinh thần ít ra một phần là của ta, do ta qua quá trình sống tự mình xây dựng nên, hoặc được thông minh như các nhà bác học nhờ có gen, tế bào, bộ óc thông minh, bên cạnh sự giáo dục, ảnh hưởng của môi trường chung quanh?
Còn nguồn gốc của những khám phá từ Đức Phật, từ thiền thì sao? 
Có những phân tích nêu lên yếu tố tâm linh. Theo đó thì khi chúng ta khi bắt đầu xuất hiện trong bụng mẹ đã có những đặc điểm về tinh thần, về tâm, được truyền từ năng lượng từ vũ trụ, xuất phát từ kiếp trước, đời trước để rồi khi còn người chết đi thì năng lượng này tồn tại trong vũ trụ và được tiếp tục truyền bá đến đời sau trong vũ trụ vận hành. Và câu hỏi từ đâu có năng lượng này và từ lúc nào thì chưa có câu trả lời, cũng như câu hỏi vũ trụ từ đâu có và xuất hiện từ lúc nào. Khái niệm về biên giới thời gian và không gian còn nằm trong bí mật.
Tôi được dạy về những điều Phật dạy là sau một quá trình thiền, thì khi thiền được thự hành đúng cách, phần não phía trước, dành để lưu trữ các dữ liệu, phân tích, tổng hợp, suy nghĩ, sẽ không hoạt động trong trạng thái trống rỗng, thì phần não bộ phía sau sẽ phát huy phần trí tuệ trong sáng, trực giác hoạt động, sáng kiến xuất hiện, những yếu tố vận hành từ phía trước não bộ đó không còn hoạt động sẽ không còn chi phối, ngăn chặn trí tuệ trong sáng này phát ra. Nhờ vậy,những tư tưởng bận rộn vì vùng này không còn phát huy, nhường chổ cho những trực giác, tình thương trong sáng, không bị chi phối bởi bản năng được xây dựng từ vùng não phía trước với nhiều dữ liệu phức tạp. Con người sẽ không còn thành kiến, sẽ tỉnh thức để hành động. 
Những giải thích này cho biết một phần lý do tại sao Đức Phật tìm ra nguồn gốc của sự khổ đau và tìm thấy cách giải quyết để không mang đến khổ đau. 
Nếu quan sát thêm về yếu tố tâm linh thì được biết rằng Đức Phật đã có quá trình sống và rèn luyện, thực hành thiền qua nhiều đời kiếp để có được kết quả và lưu truyền kết quả này lại cho đời sau, cũng là một hình thức truyền năng lực như tôi đã trình bày ở trên, trong trường hợp này là năng lượng tích cực của trí tuệ trong sáng. Có nghĩa là năng lượng tiêu cực của một tinh thần không trong sáng cũng được tiếp tục truyền đạt đến đời sau.
Theo kinh nghiệm còn rất non nớt của tôi và cái nhìn về cách làm việc của bộ não, thì tôi nghiệm ra rằng, khi tôi cho bộ não nghỉ ngơi, khi đi dạo, lúc ngủ, thì các lời giải cho các câu hỏi khó trước đó bật ra, trí nhớ, sáng kiến xuất hiện. Quá trình này giống như quá trình thiền, lúc não trống rỗng không suy nghĩ. Do đó tôi đang tập luyện thiền suốt ngày, không chỉ lúc ngồi thiền hay thiền hành, mà lúc sinh hoạt, thậm chí lúc làm việc, suy nghỉ, giao tiếp, não bộ luôn trống rỗng khi không làm việc và chỉ hướng về (focus) việc mình đang làm hay trao đổi với ai, không nghĩ ngợi lung tung. 
Điều chắc chắn là trên con đường con người được sinh ra, lớn lên rồi từ trần, con người cần và tiếp nhận sự nuôi dưỡng, tác động rất nhiều của thế giới, vũ trụ chung quanh. 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0